Những trường dành cho trẻ em tốt nhất!

Hà Nội   0901.844.885

Hồ Chí Minh   0938.034.089

Hải Phòng   0945.189.116

TƯ VẤN NHANH QUA ZALO

[HELP LONGLONG] – NHỮNG NGÀY ĐẦU TIÊN TẠI PHILIPPINES

Học viên: NGUYỄN NGỌC TOÀN

Khóa học: Pre IELTS, trường HELP Longlong (Baguio)

Chủ đề: Những ngày đầu tiên tại Philippines

Feb 21st, 2017

Hôm nay là ngày thứ 2 tôi ở Phillipines. Tôi đang bước trên con đường tôi đã từng mong ước rất lâu, được một lần bước chân ra khỏi đất nước của mình và ngắm nhìn thế giới.

Tôi đã từng lên rất nhiều kế hoạch cho những chuyến đi giả tưởng của mình đến một đất nước xa lạ nào đó, nhưng nỗi sợ hãi cứ mãi níu chân tôi. Cho đến khi chuyến đi này ập đến, như một sự sắp đặt sẵn, mọi thứ trơn tru như “một chiếc xe xổ đèo không nghỉ đến việc phanh gấp vì sợ đứt thắng”. Liên lạc trung tâm giới thiệu, tìm trường, xin giấy nhập học, mua vé máy bay và… nghỉ việc!

Tôi chưa từng nghĩ đến việc lần đầu tiên mình rời khỏi Việt Nam là để đi học… ừ thì, tôi thích đi du lịch hơn. Dù xác định rõ mục tiêu đi học rõ ràng đấy, nhưng việc tìm trường phù hợp để học đã ngốn không ít năng lượng và nơ-ron của tôi cũng như của Phil English, mỗi khi tôi cân nhắc, nâng lên rồi hạ xuống,… để rồi quyết định chọn trường đầu tiên mình thấy. Con người mà, tránh sao khỏi việc đôi khi ta chỉ chọn cái mình thích, mặc dù đấy không phải là cái tốt nhất. Và, HELP Long LongHELP Martin sẽ là nơi chứa tôi trong 16 tuần

Khung cảnh hùng vĩ của Baguio nơi tôitheo học

Sẽ thoang thoảng đâu đây hương mùi PR (quảng cáo) khi khen một đơn vị hoạt động ở lĩnh vực dịch vụ về sự chu đáo, nhiệt huyết và tận tâm của họ với khách hàng đúng không! Nhưng cái gì tốt thì nên khen, nhận giúp đỡ thì phải trả ơn. Thật sự là Phil English, đặc biệt là bạn Thúy đã hỗ trợ tôi rất nhiều. Tự nhận là khách hàng “khó” và “lười”, tôi cứ việc than “Nhiều tiền quá, có cách nào khác không Thúy?”, là Thúy sẽ tìm ra trường khác, phù hợp với mục tiêu học tập và tài chính của tôi, đến cả vé máy bay tôi, cũng nhờ Thúy săn giùm tôi giá rẻ nhất. (Kỳ quá ha!).

Trở lại với trường của tôi, Tập đoàn HELP English Language có 3 trường đặt ở 2 thành phố lớn, với rất nhiều khóa học khác nhau. Tại thành phố Clark thì có HELP Clark, và tại thành phố Baguio là hai cơ sở HELP Long Long và HELP Martin. Manila là thành phố nơi bạn đáp chuyến bay từ Việt Nam, với HELP Clark bạn có thể học xuyên suốt lộ trình của mình từ thấp đến cao. Còn Baguio là thành phố nằm ở phía bắc Phillipines, cách Manila từ 4 đến 6 giờ đi xe, bạn có thể hiểu đơn giản là sự khác biệt giữa Long Long là khóa cơ bản, còn Martin là khóa nâng cao. Và bạn có thể chuyển từ Long Long sang Martin nếu bạn đạt đủ điểm sau khi làm bài kiểm tra, hoặc bạn có thể học trực tiếp tại Martin nếu bạn vượt qua 2 bài kiểm tra, 1 bài là phỏng vấn qua Skype còn 1 bài là làm tại trường Martin sau khi bạn đã qua Phil. Trường hợp nếu điểm của bạn không đạt để học ở Martin bạn sẽ phải bắt đầu ở Long Long. Chi tiết và sự khác biệt cụ thể mình sẽ ghi nhận và kể rõ qua các bài viết sau.

Sau chuyến khi đáp chuyến bay đến Manila, thực sự là tôi và mọi người rất mệt. Có rất nhiều bạn Việt Nam sang đây để du học Tiếng Anh, tôi có gặp một vài bạn phải chuyển tiếp chuyến bay sang Cebu. Có 5 năm bạn đồng hành cùng với tôi đến Baguio, 3 học tại Martin và 2 học tại Long Long với tôi. Vì sao tôi mệt? Chuyến bay bị hoãn 30 phút, và phải bay vào lúc nữa đêm, cộng thêm thời tiết xấu. Thật sự, là tôi ước có về quay về nhà đắp mềm ngủ cho sướng. Các bạn nên chuyển bị trước tinh thần cho chuyến bay này.

Hơi sến khi nói bước chân ra khỏi Việt Nam mới quý tình đồng hương. Kể ra hơi dài, nhưng vì quý và biết ơn anh (thầy) nên kể ra. Số là khi ra tới sân bay, đầu óc như rỗng không. Ra tới cổng sân bay, kéo vali chạy qua chạy lại… để xem tỷ giá peso giữa các ngân hàng! Thấy 1 nơi cao hơn 5 cent nên bay vô đổi. Thấy anh mới đổi xong, mới hỏi “Anh đổi bao nhiêu vậy?” (Người Việt dễ nhận ra lắm).“20 USD”. Cũng bay vô đổi “Chỗ này có đổi tiền không?”. “Có, bạn muốn đổi từ tiền gì?”, bạn tiếp ngân trả lời.

● “U-S-D”!

● “Cái gì” và hàng loạt các loại tiền bay ra từ miệng của cô ấy.

● “U-S-D”!

● “Mày đưa tao xem tiền của mày đi!”

● “Đô la” đó em.

“● Ah, dollars”.

● “Em ghi số tiền và ký tên ở đây này”.

● “Dạ”

Đổi xong, mình nhận tiền, thật sự trong đầu không có bất kỳ khái niệm nào nếu mình đổi 300$ sẽ được bao nhiêu peso đó. Đầu óc không muốn làm bất cứ việc gì, kể cả tính toán! Cầm tiền, và quay ra một góc bắt đầu đếm (như thằng dở hơi trên phim), không chú ý đến anh luôn, “À, thì ra mình được nhiêu tiền này”. Anh có hỏi mình học ở đâu, mình chỉ trả lời là “Trường HELP ở Baguio”, sau đó bơ anh luôn và đi ra kiếm chỗ mua sim và người đến đón mình. Một lúc sau thấy anh đó chạy đến cạnh mình “Hình như bên kia có người tìm em kìa”. “Cảm động…!”.Đi bên cạnh anh đến chỗ người đón mình mới phát hiện cũng có người đang đón anh ấy, nhìn thoáng qua tên nhưng không thể nhớ chính xác được.Mình chỉ biết được anh (thầy) dạy ở trường đại học Sư phạm kỹ thuật và qua đây để đấu thầu 1 chương trình học gì đó. Mình rất muốn kiếm địa chỉ của anh (thầy) ấy để cảm ơn. À, các bạn nên đổi peso ở sân bay, đôi khi giá cao hơn ở Baguio đến 40~50 cent đấy, à mà đồng cent chỉ dùng khi bạn đi siêu thị thôi, còn ở trường bạn chỉ giữ để sưu tập.

Tricycle – một loại xe “đặc sản” của Philippines

Đón mình tại sân bay là bạn Hiếu, bạn này là quản lý học viên của HELP, nhưng trực chủ yếu ở Manila, lâu lâu cũng chạy lên “chơi” với mọi người ở Baguio. Bạn này rất tâm lý, cùng với tài xế và bánh nước đứng đợi tụi mình từ 2 giờ sáng (mình cũng không tại sao lại phải ra sớm vậy?). Hãy kết nối wifi và giữ liên lạc với Hiếu qua Zalo để tìm được nhau nhé!

Manila đón tụi mình bằng một cơn mưa hơi lớn, nhưng ngắn. Không lạnh lắm, nhưng tụi mình lăn ra xe ngủ như chưa bao giờ được ngủ. Mình cũng dở hơi, ráng mở to mắt để xem Phillipines khác gì Việt Nam, cứ cà gù cà gật. Lâu lâu lại bừng tỉnh, mở mắt ra nhìn mọi thứ, rồi “À, ồ,…” các kiểu lại lăn ra ngủ tiếp. Tụi mình thèm ngủ đến nổi, bạn tài xế dừng lại để cho tụi mình ăn sáng. Nhưng mọi người vẫn quyết định ngủ và… nhịn đói. Chỉ các bạn tài xế lên ăn sáng, còn mình thì đi lanh quanh chụp ảnh. Có rất nhiều điều mình muốn nói về Manila, các biển quảng cáo, các quán ăn, quảng đường di chuyển và Baguio, nhưng mình sợ không đủ thời gian thôi! Xin lỗi mọi người.

Con đường lên Baguio

Sau khi dừng chân để chia tay các bạn học tại Martin, tụi mình tiếp tục tiến về Long Long. Long Long thì tọa lạc gần đỉnh núi, còn Martin thì ở dưới thị trấn. Nên tụi mình hay nói vui “Ráng tu luyện đủ rồi sẽ được thả xuống núi!”. Đón tụi mình tại Long Long là em Nam (Alex), bên này mọi người phải tự đặt cho mình 1 tên tiếng anh, và chỉ sử dụng tên ấy thôi, em ấy đến hơi muộn vì phải lo cho các bạn ở Martin trước. Alex thì ở tại trường, em ấy là “Vienamese Student manager”, kiểu vừa học vừa làm quản lý “tụi” Việt Nam ở LongLong. Sau khi Alex giúp tụi mình nhận phòng và hẹn nhau vào giờ ăn tối. Mọi người chia nhau ra và tìm đến từng nhu cầu riêng của bản thân: Ngủ; Tìm cách liên lạc với người thân, còn mình thì tiếp tục đi khám phá trường Anh ngữ LongLong!

Nếu các bạn muốn biết tuần đầu tiên của mình diễn ra như thế nào? Hay tên tiếng Anh của mình, cũng như các bạn Việt Nam khác? Hay trang thiết bị phòng ký túc xá, lịch học, thực đơn, giáo viên, và mối quan hệ với các bạn quốc tế khác? Hãy đón đọc bài viết sau nhé.

Chi tiết về trường HELP Longlong: https://philenglish.net/school/truong-anh-ngu-help-longlong/

Theo nguồn: Phil English

by rsbatac | 7 YEARS AGO

Chủ đề liên quan

Theo dõi Phil English và kiểm tra thông tin về du học!

Facebook

Youtube